Home / Phát triển cá nhân / cô độc là một lợi thế cạnh tranh, trong thế giới nhiễu loạn.

cô độc là một lợi thế cạnh tranh, trong thế giới nhiễu loạn.

“Hãy luôn nhớ, điều bạn tập trung quyết định thực tế của bạn”. Jedi Master Qui-Gon Jinn.

Không nghi ngờ gì, công nghệ đã mở ra sự tiến bộ theo nhiều cách. Nhưng chính nó cũng đã dẫn đến môi trường làm việc ngập email, họp hành và phiền nhiễu không ngừng.

Vào năm 2010, Eric Schmidt, khi đó là CEO của Google, đã chia sẻ: cứ hai ngày, chúng tôi lại tạo ra lượng thông tin như chúng tôi đã làm từ khi thành lập cho đến năm 2003. Tôi cho rằng thế giới chưa sẵn sàng cho cuộc cách mạng công nghệ. Chúng ta có thể xử lý khối lượng thông tin đầy phiền nhiễu đến với chúng ta mỗi ngày?

Một nghiên cứu đã vạch ra vấn đề đối với sự tấn công thông tin đầy nhiễu loạn này.

Nghiên cứu của Đại học London tiết lộ rằng IQ của chúng ta giảm từ 5 đến 15 điểm khi chúng ta làm việc đa mục tiêu. Trong cuốn sách của mình, Your Brain at Work, David Rock giải thích rằng hiệu suất có thể giảm tới 50% khi một người tập trung vào hai nhiệm vụ trí óc cùng một lúc. Và nghiên cứu dẫn đầu bởi giáo sư huyền thoại của Đại học Stanford, Clifford Nass, cũng kết luận rằng sự mất tập trung làm giảm khả năng não trong việc lọc ra những thứ không liên quan trong bộ nhớ làm việc.

Một trong những thứ có thể bắt đầu với việc xử lý vấn đề trên là: SỰ CÔ ĐỘC.

Có kỷ luật để lùi ra khỏi sự ồn ào của thế giới là điều cần thiết để duy trì sự tập trung.

Điều này thậm chí còn quan trọng hơn trong một xã hội nhiều vấn đề về chính trị, liên tục kích động cảm xúc của chúng ta, khiến cho các tác động nhận thức của phiền nhiễu phải nán lại.

Trong cuốn sách của chúng tôi, Dẫn dắt bản thân bạn trước tiên, Ray Kethledge và tôi định nghĩa sự cô độc là một trạng thái của tâm trí, một không gian để tập trung một suy nghĩ của riêng mình mà không bị phân tâm – và nơi mà tâm trí có thể tự mình giải quyết vấn đề. Khả năng tập trung là một lợi thế cạnh tranh trên thế giới hiện nay.

Dưới đây là một số suy nghĩ về cách tập trung vào công việc:

1. Bố trí thời gian cô độc vào lịch của bạn.

Đối xử với nó như bất kỳ cuộc họp hoặc một cuộc hẹn. Nếu bạn không lên lịch trình và cam kết cô độc, một cái gì đó khác sẽ lấp đầy không gian. Một người không cần phải là Henry David Thoreau ở đây; 15 phút cô đơn rất hiệu quả. Nếu chúng ta dành toàn bộ ngày làm việc của mình để ngồi trong các cuộc họp và trả lời email, bạn chỉ còn lại rất ít thời gian dành tâm trí để suy nghĩ cho công việc khó, công việc liên quan đến ra quyết định và lãnh đạo đội ngũ.

2. Phân tích xem thời gian nào của bạn hiệu quả nhất

Hầu hết chúng ta có các cuộc họp mà chúng ta có thể bỏ, nhưng hầu hết chúng ta sử dụng hết năng lượng của mình vì chúng ta không phân bổ thời gian nghiêm ngặt với các ưu tiên của mình.

3. Bỏ đói những thứ gây phiền nhiễu bạn.

Phương tiện truyền thông xã hội. Họ cám dỗ chúng ta nhấp vào các liên kết đưa chúng tôi đến một video hoặc bài viết dài năm phút khác.

Xác nhận các cách mà internet thu hút bạn và sau đó can thiệp bằng cách đăng xuất khỏi tài khoản truyền thông xã hội của bạn và chặn một số trang trong giờ làm việc – đặc biệt là các trang bạn hay sử dụng khi bạn có 10 phút rảnh.

4. Đừng quá bận rộn để học cách bớt bận rộn.

Một trong những lý do lớn nhất khiến chúng ta khó tập trung là vì chúng ta lấp đầy lịch trình của mình với quá nhiều cam kết và lại đi ưu tiên các nhiệm vụ khẩn cấp hơn các nhiệm vụ quan trọng (mình đang mắc lỗi này 😊😃)

5. Tạo một danh sách việc không làm (stop – doing list)

Khi danh sách việc cần làm của bạn tăng lên, bạn không thể tiếp tục thêm việc vào. Sự cô độc sẽ mang đến cho bạn không gian để suy ngẫm về thời gian bạn dành thời gian tốt nhất, khiến bạn rõ ràng để quyết định những cuộc họp nào bạn nên dừng tham dự, những vị trí nào bạn nên rút và những lời mời nào bạn nên từ chối.

Đây là điều mà Jim Collins, tác giả của Good to Great, đã khuyên mọi người nên làm trong nhiều năm.

Khối lượng giao tiếp lớn và với nhiều người khiến việc tập trung trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Nhưng có một sự thật khác: Cơ hội để tập trung vẫn ở đó. Nhưng bạn phải nhận ra và tin vào lợi ích của sự tập trung, cho chính bạn và những người bạn đang lãnh đạo, đáng để nó trở thành ưu tiên trong cuộc sống của bạn.

Nói cách khác, trước khi bạn có thể lãnh đạo người khác, người đầu tiên bạn phải lãnh đạo là chính mình.

Mike Erwin, trên Harvard Business Review, thấy hay nên dịch cho mọi người đọc

Nguyễn Dương

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *